2012/09/05

BỐN GIAI ĐOẠN TINH THẦN TRONG ĐỜI NGƯỜI

Sự phát triển tinh thần của con người sẽ trãi qua 4 giai đoạn sau đây mới có thể đi tới chổ có trí tuệ toàn giác được. Đó là: 1.Giai đoạn con lừa. 2.Giai đoạn sư tử. 3. Giai đoạn đại bàng. 4. Giai đoạn hồn nhiên trẻ thơ.

1. Giai đoạn con lừa.


Là giai đoạn đầu tiên bạn tiếp cận đến việc học và tự học cho mình, như là làm việc gì đó và đọc sách. Trong giai đoạn này bạn rất ham học và thích làm những việc nặng nhọc. Bạn đọc tất cả các loại sách có trong tầm tay bạn, nhất là các loại sách triết học, tư tưởng nghệ thuật kinh điển. Bạn rất ngưỡng mộ và sùng bái các tác giả nổi tiếng, với một tinh thần trong sáng nhất. Bạn chẳng phân biệt được đâu là đúng đâu là sai, hể ai nổi tiếng là bạn chạy theo người đó ngay. Bạn bị cái vẻ bề ngoài hào nhoáng hấp dẫn mãnh liệt, bạn yêu cũng mãnh liệt và cũng dễ khóc lóc om xòm. Bạn đọc sách không theo cái hệ thống nhận thức của bản thân, vì bạn cũng chẳng biết mình là gì cả. Bạn chỉ hành động theo cái lời đồn đại của người khác mà thôi. Hể có quyễn sách nào nghe “nặng đô” là bạn tìm đọc liền, và biết chắc rằng mình cũng chẳng hiểu gì cả mà cũng cứ đọc, vì bạn đọc sách và tự học để trang trí cho mình mà thôi. Bạn rất hay khoe mình biết cái này cái nọ, và thật tình bạn cũng đáng yêu, vì bạn học tập hùng hục như con lừa thích mang vác nặng nề mà leo dốc cao…


Bạn tự đặt cho mình phải tiếp bước theo các thần tượng trong sách…như là bạn vẫn tưởng rằng, những trang sách là nó y hệt ở ngoài đời vậy. Sự hiểu biết của bạn ở giai đoạn này là con số không, nhưng bạn đã nghe trong lòng mình nhú mầm những chồi non gai gốc đang nãy nở, và nó đã làm bạn đau đầu một tý và say say bềnh bồng một tý…Bạn cũng đã phát hiện ra mình đã thành người lớn rồi chứ không còn là con nít nữa. Đây là giai đoạn nhiệt huyết liều lỉnh của tuổi trẻ, vì trong lòng bạn luôn luôn dâng trào một sức sống rạo rực hiên ngang trước ngưỡng cửa cuộc đời.

2. Giai đoạn sư tử


Khi đã nạp đủ nhiều kiến thức thông tin lung tung vào đầu rồi, đến đây bạn cũng đã bắt đầu điên điên, nghênh ngang và coi trời bằng vung. Trong giai đoạn này, bạn là một kẻ si mê ngu muội lại muốn chứng tỏ mình, bằng cách chụp dựt đốt cháy giai đoạn, rồi bạn trở thành kẻ lai căng hợm hỉnh khó coi mà bạn cứ tưởng đó là cá tính riêng. Bạn đã nhìn thấy một niềm tin mơ hồ vào cái tôi của mình. Bạn tự tạo ra nhiều kẻ thù trong chính mình, nhưng bạn lại lầm tưởng rằng nó ở bên ngoài. Bạn đã bị bệnh đa nhân cách cho nên bạn chẳng thể nào hiểu nổi mình muốn gì, Bạn cứ đập phá lung tung vì mất phương hướng hơn là bạn đã có sức mạnh. Bạn gặp ai cũng gầm gừ la rống như con sư tử bị xích cổ thật bi tráng và đau thương. Tâm lý bạn lúc này là phản kháng, vì bởi mọi thứ nó lung tung trong lòng bạn mà bạn không thu xếp được, cho nên bạn gặp ai bạn cũng chê bai và chưởi bới khiêu khích, đã vậy bạn lại là người ngoan cố, cố chấp và kiêu căng ngạo mạng, Bạn luôn gặm nhắm ảo tưởng một cách hân hoan, và ôm ấp nỗi đau khốn khổ tận cùng của mình một cách mê mệt. Bạn thao thức suốt đêm nhưng chỉ càng lún sâu vào vũng lầy mệt mõi ê chề mà thôi.


Giai đoạn này là bạn đang chìm ngập trong ảo giác của siêu hình. Đó là những trận chiến của quá khứ được mô tả trong sách vở, bây giờ nó đang xảy ra trong đầu bạn đó. Vì tâm lý bạn là bãi chiến trường cho những kẻ đã chết được phục sinh trong một hình hài mới. Những bóng ma này nó ám ảnh bạn suốt ngày đêm không lúc nào ngừng nghỉ. Bạn chả được gì ở đây cả, mà mỗi ngày những cái hình bóng đó, nó lại càng nhân lên mãi làm bạn vô cùng khốn khổ. Bạn không thể nghĩ gì hơn, là tưởng rằng như thế thì hiểu biết của mình đã nhiều rồi. Do đó bạn gặp ai cũng phản kháng, phản ứng bằng nhiều cách, cốt để ráng chứng tỏ mình mà thôi. Vì ở đâu đó bạn đã nhìn thấy được con đường lý tưởng của mình dù rất mịt mờ xa xăm.


Giai đoạn tinh thần sư tử này là cực đoan nhất. Nhờ đó mà bạn đã có được một sức mạnh mù quáng cuồng điên, để vượt qua được một số khó khăn nhất định. Nhưng sao bạn vẫn cảm thấy cô đơn quá như là chả ai hiểu được mình vậy…Rồi bạn cứ gầm rống mãi, bạn chỉa mũi vào nhiều việc của người khác, nên bạn bị nhiều người khác tấn công lại…Và tự nghĩ đó là những cuộc đấu tranh tất nhiên phải xảy ra. Rồi những người tấn công bạn tức nhiên là giỏi hơn bạn rồi, nên bạn sẽ bị tổn thương nặng. Và bạn càng chất chứa thêm hận thù trong khi đáng ra là bạn phải thay đổi trước. Cuối cùng, bạn cứ nghĩ mình như thế là giỏi lắm rồi, nhưng thật ra những cái biết của bạn chỉ là những rác rưởi cặn bả của thiên hạ mà thôi…có gì đáng mừng đâu? Trong giai đoạn này, nếu bạn không dấn tới nữa để thoát khỏi đám sương mù quỷ quái kia, thì bạn sẽ trở thành kẻ thỏa hiệp, yếu đuối biện luận lung tung. Nếu bạn thất bại thì bạn sẽ chả ra gì cả…Còn nếu bạn tiến lên thì sẽ bị thương tích cùng mình. Cái đó là để trả giá cho sự thức tỉnh những ngộ nhận kia. Đây là giai đoạn mở đầu cho ngọn lữa khởi nghĩa làm cách mạng của bạn sau này. Nếu bạn may mắn thì sẽ được gọi là anh hùng, còn không thì sẽ được gọi là thằng khùng…Vì căn bản ở đây, bạn sẽ chẳng làm được cái gì ra hồn cả. Vì bạn chỉ có nhiều kiến thức và tình cảm nóng bỏng mãnh liệt thôi. Nên có thể nói là bạn cũng chưa biết gì cả đâu. Tuy nhiên bạn cũng đã có được một chút kinh nghiệm đau thương trong tâm hồn…


3. Giai đoạn đại bàng.


Nếu bạn không bị gục ngã ở giai đoạn trước, mà lê bước chân được đến đây, thì bạn xứng đáng được ca khúc khải hoàn rồi…Vì bạn đã tỉnh trí hơn, vì bạn đã có nhiều trãi nghiệm quý báu làm hành trang trong tương lai. Đây là giai đoạn đại bàng, giai đoạn bạn đã cất cánh bay lên trên những gì là giả tạo, mà từ trước tới giờ bạn mới nhìn ra. Bạn đã xóa được cái đám kiến thức mịt mù, và cái vốn tình cảm miên man kia. Và thay vào đó, bạn đã có tri thức và tình yêu. Ở một số người khi đã được tới đây thì họ sẽ tỏ ra tự mãn, họ gồng mình lên kiểu cách rất buồn cười, vì nói chung giai đoạn này là giai đoạn thành công nhất của một đời người bình thường. Và những gì họ đã vượt qua được thì cũng là rất đáng khen.Trong giai đoạn này, tri thức đã giúp cho bạn có được một hệ thống đúng sai trong tư duy nhận thức của bạn rồi. Bạn không còn lan mang suy tính nhiều nữa, cho nên bạn luôn đưa ra được những quyết định sáng suốt, phù hợp với từng hoàn cảnh khác nhau. Đồng thời tình yêu trong bạn cũng đủ lớn, để bạn biết yêu thương một cách chân tình mà không hối tiếc, vì điều này là rất quan trọng. Vì nó sẽ luôn là niềm tin yêu vững vàng cho bạn đương đầu với sóng gió cuộc đời đầy khó khăn bất trắc trước mặt. Và giờ đây bạn đã có một lý tưởng cao đẹp để chiến đấu hy sinh vì nó, điều đó cho phép bạn thấy rằng mình là con người rất đáng sống trên đời này.


Trong giai đoạn tinh thần này, bạn đã nhận ra rằng trước kia mình đã từng là kẻ quá khích, ngộ nhận và đáng thương. Bạn đã nhìn thấy rõ con đường mình đã đi rồi, và nó không còn mịt mờ như xưa nữa. Bạn đã biết khép mình khiêm tốn, đúng sai đã nhận ra, và không còn bướng bỉnh ngu xuẫn như xưa nữa. Bạn đã được nhìn thấy sự khích lệ trong ánh mắt của mọi người, và đã được tin yêu hơn trước. Bạn đã biết cách khi nào mình sẽ bay lên khỏi vũng lầy đời sống, để cùng hòa ca với trăng sao gió lá. Bạn có thể đi du lịch khắp nơi, trong khi vẫn điều hành được mọi việc ở nhà. Bạn đã biết cách sống, là đã biết cách làm được mọi việc cần làm,. Bạn không còn bị dằn xé giữa những ưu tiên và quyền lợi trên đường đời nữa…Nói tóm lại bạn đã biết cách nuôi dưỡng cái tinh thần hùng mạnh của mình, sao cho nó xuôi theo dòng đời đầy thác ghềnh một cách êm ái, mà không để xảy ra một tai nạn nào…Vì bạn đi được đến đây thì coi như đã thành công, đã ổn. Vì bạn cũng là một người có tài (hay lục lục thường tài) chứ bạn chưa có thể gọi là thiên tài được.


4.Giai đoạn hồn nhiên trẻ thơ.


Đây là giai đoạn tinh thần bạn đã và đang trên đường quay về cội nguồn của tất cả mọi sự hiểu biết trên đời. Là giai đoạn bạn giáp mặt một trận chiến cuối cùng, để về lại quê hương sau bao nhiêu năm lưu vong xa cách. Là để nhìn thấy được gương mặt muôn đời của mình. Vì trước kia bạn hung hăng đi ra biển lớn, học tập và đấu tranh, tình yêu và ước vọng, niềm tin và sự phản bội. Tất cả những cái đó, bạn đã trãi qua hết và cảm thấy nó như là một cơn mộng mà thôi. Chẳng có gì là cao quý hết, cho bằng sự hy sinh cuộc đời này cho lý tưởng của mình đã chọn. Và như thế bạn chấp nhận tất cả, như một con voi chúa giữa trận tiền chấp nhận hòn tên mũi đạn, bạn chấp nhận tất cả mọi búa rìu dư luận, mọi thị phi hay tán dương của người đời như gió thoảng qua tai. Bạn lừng lững tiến về phía trước, để in bóng mình lên vách thiên thu.


Khi bạn đi đến giai đoạn này, tất nhiên là bạn đã hoàn thành tư tưởng một cách rõ ràng rồi. Như đã nói ở trên, bạn đã có tri thức và tình yêu, nhưng bạn vượt hơn những người tài bình thường, là ở chổ, bạn đã có thêm linh giác và huyền thuật. Cái đó chính là cái mà người đời sẽ gọi bạn là thiên tài.


Vậy linh giác và huyền thuật của thiên tài là gì? Linh giác là cảm giác thần thánh trời ban cho bạn. Linh giác là linh tính xuất thần tạo ra các phép màu khác thường trong ý nghĩ và sáng tạo của bạn. Linh giác là cái cảm giác làm cho các sự vật, mà khi nó chạm tới, đều trở nên có sức sống khác thường, và làm cho cái không gian chứa đựng các sự vật kia, trở nên linh thiêng kỳ lạ. Nó có khả năng làm mê hoặc lòng người…Nó chính là ngọn lữa ở địa ngục mà bạn đã liều mạng lấy đem về dương gian, nó chính là phần thưởng của thượng đế giành riêng cho bạn…

Vậy còn huyền thuật là gì? Huyền thuật là những ý nghĩ, lời nói bí ẩn của các thiên tài có tính chất khải huyền. Nó sẽ ở lại với đời có thể được vài trăm năm khi bạn đã đi xa.

Nhưng khi bạn đi tới chổ để trở thành một thiên tài rồi, thì cũng chưa hết đâu…Xa hơn đó là cảnh giới của vĩ nhân. Và vĩ nhân khác thiên tài ở chổ, họ bình dân hơn nhiều…Vì tư tưởng của họ hoàn toàn thiên về tình yêu mà thôi. Trí tuệ của họ có được cũng khác xa thiên tài, vì nó có tính chất bảo vệ, xây dựng hơn là đập phá làm cách mạng vv. Cái đó gọi là trí tuệ minh triết, và con đường của họ đi là con đường của tình yêu.. Tuy rằng họ cũng có tri thức và tình yêu, nhưng cái khác hơn người tài bình thường là ở chổ, họ có thêm trực giác và tuệ nhãn.

Vậy thì trực giác và tuệ nhãn của vĩ nhân là gì?

Trực giác là cái linh giác trực tiếp từ tâm thức đi thẳng tới sự vật mà nó tiếp cận, nó đi xuyên qua thực tại, tức là thế giới hiện tượng nhiều thay đổi này, đó chính là cái lưới ảo giác mà bất cứ ai cũng bị dính mắc vào nó, như là con cá nằm trong hồ đang dần cạn nước. Trực giác chỉ có ở bậc thánh nhân, chân nhân mà thôi, cho nên thiên hạ đừng nên lạm dụng danh từ này. Trực giác giúp cho bạn không phải tư duy, suy nghĩ gì nữa. Mà nó là một loại trí tuệ cực nhanh để nắm bắt thực tại một cách chính xác, với sự thật không thể nào khác được.


Song song với trực giác, bậc vĩ nhân còn có tuệ nhãn, là con mắt trí tuệ trùng khít với con mắt của thượng đế. Khi bạn có con mắt trí tuệ này rồi, thì bạn có thể nhìn xuyên thấu qua mọi thứ vật chất, mọi thứ khoảng cách ở trần gian. Vì ở giai đoạn này trí tuệ của họ đã hoàn mãn, họ sống tự nhiên giữa đất trời. Tinh thần họ đã được tắm rửa sạch sẽ. Họ chỉ còn sống cho tình yêu, một tình yêu hồn nhiên trong sáng như trẻ thơ. Lời của họ nói là chân ngôn, có thể tồn tại mấy ngàn năm sau. Đây cũng là điểm cuối cùng trong hành trình lịch sử nội tâm của một con người.


Nguồn: Sưu tầm
Hà Hùng 4/9/2012

Không có nhận xét nào: