2012/06/09

Nghĩ về "Đọa lạc"

Biết càng nhiều, liền càng thấy vị trí đứng lúc này có bao nhiêu bi đát.
Áp lực về an toàn, ăn ở, sinh con cái sẽ càng lớn. Nó cứ lớn dần theo kiến thức tăng trưởng.
Cho đến 1 lúc nào đó, chúng ta bị ép buộc phải "thăng hoa", phải tiến lên cấp độ càng cao hơn. Hoặc, lụn bại, và rơi về cấp thấp hơn.
Và khi sự đổ vỡ bắt đầu, bạn ko còn có thể gượng dậy. Sẽ mãi mãi là thục lùi, mãi mãi rơi xuống, đọa lạc.

Vực sâu, hắc ám, sự sợ hãi, nhục nhã, ganh tỵ, ...... Sẽ bao trùm, bao trùm. Rồi "Đọa lạc" thực sự bắt đầu!!!

Không có nhận xét nào: